Truyện Nhật Ký Sau Khi Chết_dự đoán tỷ số newcastle
发布时间:2025-01-11 01:55:17 来源:PhongThuyBet 作者:World Cup
Tả Y Y sau khi nổi giận đùng đùng ra khỏi cửa,ệnNhậtKýSauKhiChếdự đoán tỷ số newcastle căn phòng chỉ còn một mình tôi lập tức an tĩnh lại, giống như trận xôn xao đột ngột vừa rồi căn bản chưa hề xảy ra.
Tôi yên lặng mà đi vào phòng bếp múc cháo trong nồi cơm điện ra, sau đó một mình ngồi ở trước bàn ăn nuốt từng muỗng chất lỏng sền sệt không có mùi vị gì cả này vào trong bụng. Liều mạng đè nén trong lòng tòa núi lửa muốn bộc phát này, tôi tự nói với mình hết lần này tới lần khác : không đáng mình động khí, căn bản một chút cũng không đáng để mình phải động khí . Ba ngày được nghỉ này, tôi muốn đem Tả Y Y cùng với đầu óc của mình hoàn toàn ngăn cách ra, không thể cứ khiến nàng phá hỏng ngày mồng một tháng năm hiếm có của tôi được. Nhưng không như mong muốn, dường như Tả Y Y ba chữ kia đã dính chặt trong não tôi, không sao bỏ được . Cái gì gọi là "cứ tự ở đây tìm Mạnh Nhất Loan của cậu" chứ? Đúng là khó hiểu ! Sáng sớm đã la la hét hét, bộ dạng sầm cái mặt giống tôi thiếu nợ nàng mấy ngàn vạn không trả . Chỉ vì tôi chưa nói ra " cảm giác của mình ", cho nên nàng mới tức thành như vậy sao ? Đối với cậu chính là nói không nên lời á, điều này lại có cách gì chứ ? Huống chi, nàng rõ ràng cũng biết cảm giác của tôi không phải sao ? Cho tới bây giờ nàng đều như một nắm lửa, lúc nào cũng có thể bùng lên, nhưng tôi không phải, tôi không có cách gì lộ hết tâm tình của mình để cho người khác thấy rõ ràng như nàng.
Khuấy nước cháo trong chén, suy nghĩ của tôi vẫn đang rối như mớ bòng bong. Thật ra nói cho cùng, tôi bây giờ cùng với Tả Y Y đến tột cùng là một loại quan hệ gì ? . . . Bạn thân ? Hai chữ này vừa xuất hiện, câu nói hơi mang tính uy hiếp kia của Tả Y Y lập tức vang lên ở bên tai: " đừng nói tớ là bạn thân gì đó của cậu" — không phải bạn thân, vậy . . . Chúng ta là . . . Đột nhiên thời gian giống như dừng lại một giây, trong lòng tôi vì nghĩ đến cái quan hệ kia mà cảm thấy toàn bộ thế giới do đó mà bắt đầu phân tách ra. Tôi và Tả Y Y là . . . Người yêu ? Trái tim giấu ở sau ngực trái bắt đầu có chút đập nhanh,ngay cả gò má cũng theo đó nóng lên . Tôi ngẩng đầu lên, giống như đấu tranh uống hết miếng cháo còn lại, sau đó vừa đứng dậy thu dọn chén đũa, vừa gồng người chuyển về phía phòng bếp.
Ngày mồng một tháng năm này, không liên quan với Tả Y Y.
Buổi sáng lúc hơn mười giờ, Trần Kiệt đột nhiên gọi điện thoại tới, nói muốn mời tôi đi ra ngoài ăn cơm trưa, lý do là muốn làm cái đền bù tổn thất nhỏ vì quấy rầy ngày trước. Tôi vốn muốn cự tuyệt, nhưng ý thức được nếu một mình ở lại nhà cũng chỉ có thể khiến Tả Y Y tiếp tục chiếm hết suy nghĩ của tôi, vì thế liền quyết định đến nơi hẹn. Trần Kiệt nói tên một tiệm cơm Tây, cùng ta hẹn 11:30 gặp nhau tại đó. Hắn dường như đặc biệt yêu thích cơm Tây, nhớ rõ lần trước cũng là hẹn tôi đi vào nơi đó, tuy nói tôi không thích ăn bữa bằng dao nĩa lắm, nhưng dù sao cũng là tiền người ta trả, không thể quá ngại đông ngại tây . Vừa ra đến trước cửa, tôi cầm lấy điện thoại, trong lòng ngứa ngày nhịn không được muốn gọi điện thoại cho Tả Y Y, ý niệm này vừa nảy ra trong đầu, tôi lại lập tức trách sự hèn nhát của mình, tựa như giận dỗi mà vứt di động vào trong túi xách, dứt khoát rời khỏi nhà.
Xuất phát từ lễ phép, tôi đặc biệt tới nhà hàng sớm hơn mười phút, lại không nghĩ Trần Kiệt đã đứng chờ ở cửa . Hắn hôm nay mặc áo T-shirt bó sát người cổ chữ V màu trắng, phối hợp quần jean màu xanh đậm, thoải mái nhưng không mất phong độ . Tôi không khỏi lần nữa cảm thán : cho dù là tướng mạo hay dáng người, Trần Kiệt tuyệt đối thuộc tộc trung – thượng đẳng kia, ít nhất rất hợp mắt của tôi .
" tiểu Nhạc, bên này ! " hắn hướng tôi vẫy tay, " Anh còn tưởng rằng em hôm nay không rảnh " .
Nếu không phải Tả Y Y đột nhiên nổi giận rời khỏi, tôi có lẽ là không rãnh — không hề nói bực tức trong lòng ra ngoài, tôi chỉ là tùy tiện khẽ cười coi như là đáp lại, sau đó cùng hắn đi vào cửa . Trong nhà hàng nhiệt độ có chút thấp, tôi chỉ mặc một cái T T-shirt đơn bạc không khỏi khẽ rụt người . Nhìn vị khách mỗi bằng múa may dao nĩa yên lặng ăn cơm bên trong, đột nhiên tôi cảm giác tùy tiện mà tiếp nhận lời mời của Trần Kiệt như vậy có chút không phù hợp. Hoàn toàn không chú ý tới nội tâm của tôi dao động, Trần Kiệt vừa ở phía trước dẫn đường vừa phối hợp nói : " hôm nay ngoại trừ hẹn em đi ra ngoài ăn bữa cơm, anh còn muốn giới thiệu cho em một người " .
Giới thiệu một người ? Không đợi tôi suy nghĩ cẩn thận những lời này, Trần Kiệt đã dẫn tôi tới cạnh chỗ bố người ngồi nào đó bên cửa sổ, mà nơi đó đã sớm có một người đàn ông xa lạ ngồi . Không giống với Trần Kiệt, người đàn ông này mặc quần tây đen áo sơ mi trắng, bộ dạng vô cùng chính trực. Hắn để tóc ngắn gọn gàng, có màu da lúa mạch khỏe mạnh, ngũ quan sắc cạnh, hơi lộ ra một cổ hơi thở uy hiếp người bên cạnh . Khi hắn thấy Trần Kiệt đến gần, khuôn mặt có chút dịu đi, lại nhìn thấy tôi đi phía sau Trần Kiệt, hắn nở nụ cười, đồng thời hơi thở khiếp người kia cũng bởi vì cái nụ cười tươi rói rực rỡ này mà công phá triệt để . Tương xứng với ngũ quan của hắn, giọng nói của người đàn ông này hùng hậu mà trầm thấp : " Chào cô, Jack thường xuyên nhắc về cô với tôi" .