Có thể người ta sẽ giận tôi khi nhắc về mẹ của một “sát thủ” với đầy nỗi thương cảm. Thế nhưng cũng cần có sự cảm thông.... bởi cuộc đời chị Chín cũng bất hạnh hơn vì có con là “sát thủ”.
Lê Ngọc Chung trong suy nghĩ của mẹ
“Lúc tôi đẻ con,àiSátthủtrongmắtmẹtrực tiếp bóng da hôm nay tôi vẫn ở một căn nhà lụp xụp. Lúc đó tôi chỉ nghĩ được rằng tôi sẽ xin người ta một đứa con, đẻ con, nuôi con và lấy nơi nương tựa khi về già. Ngày 18 - 4 - 1991 tôi sinh ra Chung, một đứa con bụ bẫm. Tôi nuôi con bằng cả tấm lòng, bằng cả hạnh phúc, tự hào của người mẹ” chị Chín nói.
Bởi trong cả cuộc nói chuyện với tôi người đàn bà ấy chỉ khóc (Ảnh nguồn báo An Ninh Thủ Đô).