Truyện Đại Hoàn Dư_tỉ số bongs đá
Nghe nói điện Tiêu Phòng được gọi như vậy là vì nơi này trồng nhiều cây hồ tiêu,ệnĐạiHoànDưtỉ số bongs đá loại cây có rất nhiều hạt, mang hàm ý của việc có nhiều con cháu nên hoàng hậu các đời mới lưu lại điện Tiêu Phòng này.
Lão ma ma dặn dò một hồi rồi mới để cho Sở Lăng Thường vào trong. Hiển nhiên bà ta vẫn còn giận dữ vì lúc nãy không tìm thấy nàng nên ánh mắt nhìn Sở Lăng Thường lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn.
Càng tiến vào trong điện, mùi hương càng lúc càng trở nên nồng đậm. Nhưng nếu ngửi kỹ sẽ thấy đó không phải là mùi hồ tiêu mà là mùi huân hương tràn ngập hơi thở. Trên trường kỷ trong điện, Bạc hoàng hậu ngồi thẳng người, thân thể trông có vẻ yếu ớt được bao phủ bởi bộ xiêm y cực kỳ hoa lệ. Xem ra bà ta rất thích mặc đồ lụa thêu cầu kỳ, hôm trước là cẩm y, hôm nay lại là váy thêu hoa phù dung, dung mạo được trang điểm vô cùng tỉ mỉ, trâm phượng trên mái tóc cũng theo từng cử động mà ánh lên những tia lấp lánh xa hoa. Có lẽ trông bà ta yếu ớt như vậy cũng bởi số phụ kiện trên người kia quá mức nặng nề hoặc có lẽ bởi sắc mặt bà ta trông vô cùng nhợt nhạt nên mới phải mượn đến những thứ trang sức rực rỡ như vậy để che đi.
Xung quanh Sở Lăng Thường còn có vài vị nương nương khác trong hậu cung, ngoài mấy nương nương nàng chưa từng gặp, còn có cả người luôn bất đồng cùng hoàng hậu là Lật phi.
So sánh với cách phục trang của hoàng hậu, Lật phi trông vô cùng thanh nhã tươi mát, váy lụa mềm mại đơn sắc ôm lấy thân hình quyến rũ, búi tóc cài trâm ngọc xanh biếc, tỏa ánh sáng dịu mắt. Tuy rằng trên đôi môi của bà ta vẫn nở nụ cười vui vẻ nhưng trong mắt lại không chút che dấu sự ghen tị.
“Dân nữ Sở Lăng Thường tham kiến hoàng hậu nương nương, chúc hoàng hậu nương nương luôn luôn vui vẻ.” Nàng khom người thi lễ, cung kính chào hỏi cả những nương nương khác, “Dân nữ tham kiến các vị nương nương!”
“Tới rồi sao?” Còn chưa đợi hoàng hậu lên tiếng, Lật phi ở một bên đã cất lời.
Lão ma ma dặn dò một hồi rồi mới để cho Sở Lăng Thường vào trong. Hiển nhiên bà ta vẫn còn giận dữ vì lúc nãy không tìm thấy nàng nên ánh mắt nhìn Sở Lăng Thường lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn.
Càng tiến vào trong điện, mùi hương càng lúc càng trở nên nồng đậm. Nhưng nếu ngửi kỹ sẽ thấy đó không phải là mùi hồ tiêu mà là mùi huân hương tràn ngập hơi thở. Trên trường kỷ trong điện, Bạc hoàng hậu ngồi thẳng người, thân thể trông có vẻ yếu ớt được bao phủ bởi bộ xiêm y cực kỳ hoa lệ. Xem ra bà ta rất thích mặc đồ lụa thêu cầu kỳ, hôm trước là cẩm y, hôm nay lại là váy thêu hoa phù dung, dung mạo được trang điểm vô cùng tỉ mỉ, trâm phượng trên mái tóc cũng theo từng cử động mà ánh lên những tia lấp lánh xa hoa. Có lẽ trông bà ta yếu ớt như vậy cũng bởi số phụ kiện trên người kia quá mức nặng nề hoặc có lẽ bởi sắc mặt bà ta trông vô cùng nhợt nhạt nên mới phải mượn đến những thứ trang sức rực rỡ như vậy để che đi.
Xung quanh Sở Lăng Thường còn có vài vị nương nương khác trong hậu cung, ngoài mấy nương nương nàng chưa từng gặp, còn có cả người luôn bất đồng cùng hoàng hậu là Lật phi.
So sánh với cách phục trang của hoàng hậu, Lật phi trông vô cùng thanh nhã tươi mát, váy lụa mềm mại đơn sắc ôm lấy thân hình quyến rũ, búi tóc cài trâm ngọc xanh biếc, tỏa ánh sáng dịu mắt. Tuy rằng trên đôi môi của bà ta vẫn nở nụ cười vui vẻ nhưng trong mắt lại không chút che dấu sự ghen tị.
“Dân nữ Sở Lăng Thường tham kiến hoàng hậu nương nương, chúc hoàng hậu nương nương luôn luôn vui vẻ.” Nàng khom người thi lễ, cung kính chào hỏi cả những nương nương khác, “Dân nữ tham kiến các vị nương nương!”
“Tới rồi sao?” Còn chưa đợi hoàng hậu lên tiếng, Lật phi ở một bên đã cất lời.
本文地址:http://game.rgbet01.com/news/801a298287.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。