Chưa trăm năm đã bạc rồi Tóc pha sương nắng Da ngời phù sa Hành trang ta chỉ có ta Mười hai bến nước chưa qua phận người Cha đan sợi khói trói trời Chạnh niềm rơm rạ… Con chơi đốt đồng Quên ngày nắng trổ vào Đông Xôn xao hương bưởi nở trong lòng chiều Tim mình người chiếm khi yêu Đẹp trầu ai biết lắm điều đắng cay?ườihaibếnnướbong da keo nha cai Cách nhau chỉ một đường cày Vẫn là bên đó bên đây chưa cùng Níu con sóng bạc nghìn trùng Thuyền ơi…đã đủ phong trần buồn vui Ưu tư mắc lửng trăng trời Bẵng quên thưởng nguyệt Bồi hồi nhớ quê Chiều nay con lại quay về Y chừng đã hẹn đã thề với cha “Cha ơi đừng gả con xa” Mười hai bến nước biết qua bến nào LÝ THỊ MINH CHÂU |