Ngày đầu tiên mọi người tấp nập đến trường đại học báo danh,ệnHọcTỷBộnBềNhiềuViệnhận định psg vs Đào Lễ là cô gái không giống như những người khác lôi kéo vali to oành đi qua đi lại khắp trường, nhưng nàng lại vô cùng phấn khởi.
Giờ phút này nàng đang đi lên cầu thang, dự định đến phòng tài vụ ở tầng năm để nộp học phí, mà đập vào mắt là một cái váy hoa siêu dài bay phấp phới. Chủ nhân của cái váy hoa ấy cũng là tân sinh viên, Đào Lễ nhìn nàng kéo vali to, mồ hôi chảy như mưa, bán mạng già để lên thang lầu, động tác cực kỳ thong thả. Đào Lễ muốn nói
"Có thể nhường đường chút không?"
Nhưng thấy hành lang chật hẹp, lại có rất nhiều người đã nộp xong học phí đang từ trên lầu đi xuống dưới, tình trạng thập phần hỗn loạn, vì thế Đào Lễ muốn nói lại thôi, ai ya thôi thì cứ đi theo sau cũng tốt mà.
Đào Lễ vốn là muốn ba mẹ cùng đi với mình, nhưng lại vô tình bị cự tuyệt. Đào cha Đào mẹ nói, hài tử lớn đầu như vậy, nên hảo hảo rèn luyện một chút tính độc lập tự chủ, không thể chỉ vì việc nhỏ nhặt như đến trường báo danh mà cần có người giám hộ đi cùng. Đào Lễ bất đắc dĩ, đây không phải là vì phải mang theo một đống tiền ra đường sao? Vạn nhất gặp phải cướp bóc, ngày sau báo chí đề tít: " Phẫn nộ nữ sinh viên đại học Thượng Hải đi nộp học phí bị cướp, khóc thương tâm đầu đường". Lại phối hợp ảnh chụp bộ mặt như bị ngựa đá, chuyện này các ngươi làm sao chịu nổi a!
Bạn học nhỏ Đào Lễ của chúng ta mải lo chuyện rối rắm trong lòng mà xem nhẹ nguy cơ trước mắt. Nữ sinh mặc váy hoa kia vì xách vali mà thân thể lao lực quá độ, chậm rãi ngừng lại một chút, Đào Lễ vẫn còn đang thất thần, một cước đạp phải cái váy kia lại không ý thức được, nữ sinh váy hoa hít một hơi, chuẩn bị lên tinh thần để đi nốt vài bậc, đáng tiếc nàng xuất sư vị tiệp, thân tiên tử (trích thơ của Đỗ Phủ, nghĩa: xuất quân, chưa báo tin thắng trận, thân đã chết), ngay lúc nàng nhấc nửa bước chân đầu tiên, đột nhiên sau mông chợt lạnh, thân mình thì đang đi lên, váy thì an vị dưới chân Đào Lễ.
"A!!!!!"
Một tiếng thét kinh hãi như muốn xé toang bầu trời. . Đọc tru𝑦ệ𝗇 ha𝑦 tại ~ TRU𝐌TRU 𝓨ỆN.𝙑N ~
Đào Lễ sợ tới mức khẽ run rẩy, ngẩn đầu nhìn lên, ách? Thịt... thắt lưng quần lót màu nude??
Cô gái váy hoa kia ngay cả vali cũng không muốn giữ vội vàng dùng hai tay kéo lại cái váy bị tụt đến nửa đùi, nhưng là kéo không được, phẫn hận quay đầu lại, nhìn cái mặt vô tội của Đào Lễ, rít gào qua kẽ răng, nói
"Nhấc chân!!"
Đào Lễ phản xạ có điều kiện nhấc chân lên.
Hành lý của cô gái váy hoa vì thoát khỏi khống chế của chủ nhân, có vẻ đặc biệt sung sướng, theo thang lầu một đường chạy xuống, mọi người sôi nổi nhường đường, cuối cùng đáp xuống mặt đất bằng phẳng, đồ đạc đều bị quăng ra. Một rương áo lót quần lót váy tất bay đầy đất.
Người xung quang bu lại xem, tiếng cười tinh tế thỉnh thoảng lại truyền ra, trên mặt mỗi người đều cố nén cười.
Cô gái váy hoa đỏ bừng cả khuôn mặt, đôi mắt phượng dài trừng trừng Đào Lễ như muốn đem nàng làm thịt, một câu "tên sắc lang" ngăn ở trong cổ họng muốn bùng nổ, lại bất đắc dĩ nhìn người trước mặt dùng chân lột quần nàng là một nữ sinh.
Đào Lễ vô tội nhìn nữ nhân hung dữ trước mặt, cười trừ một cái nói
"Tôi xin lỗi..."
"Nghe không hiểu!"
Cô gái váy hoa nổi giận đùng đùng mắng.
"Tôi nhớ mặt cô đấy!"
Sau đó mặc váy rồi cực kỳ nhanh chạy xuống lầu thu thập hành lý. Đào Lễ cũng chạy xuống theo, suy nghĩ giúp nàng cùng thu thập, moi lên cái gì đó trên mặt đất nhìn nhìn, ách, thế nào lại như vậy, vừa nhặt lên đầu tiên lại là một cái quần lót màu nude?