游客发表
发帖时间:2025-01-11 05:39:45
Mặcdù đã biết ông mắc bệnh nặng từ nhiều năm nay nhưng khi nghe tin ông ra đinhiều người thân,ÔngHuỳnhVănTấnNgườicánbộgiàutìnhcảmvàlòngnhânákết quả bóng đá world cup, hôm nay bạn bè, đồng chí đã không khỏi bất ngờ. Cả cuộc đời của ônggắn liền với những ngày tháng đấu tranh cách mạng và dựng xây đất nước. Ôngchính là Bảy Tấn tức Huỳnh Văn Tấn (Huỳnh Văn Dò), nguyên Ủy viên Thường vụTỉnh ủy, Bí thư Thị ủy Thủ Dầu Một, nay là thành phố Thủ Dầu Một.
Khôngngại khó khăn
Qua lời kể của một số cán bộ lãothành cách mạng, những người đồng đội một thời vào sinh ra tử với ông, có thểnhận ra ông là người cán bộ có tâm và đầy nhiệt huyết. Khó có thể kể hết cônglao của ông bằng một vài lời. Mất cha mẹ từ thuở nhỏ nhưng bằng cảm nhận bảnthân, ông một lòng đi theo cách mạng, theo Đảng, kiên trung với con đuờng mìnhđã chọn. Sau nhiều lần bị giặc bắt, trốn thoát, khoảng những năm 1960, ông đãkhông ngại vất vả, hiểm nguy, băng rừng lội suối làm công việc giao liên do cấptrên giao phó. Có sức khỏe trời phú, bước chân ông ngày ấy giẫm khắp các cánhrừng từ Tân Phước Khánh đến Vĩnh Tân, Phú Chánh... Do đi nhiều, ông thuộc nằmlòng từng quả đồi, con suối. Ông Nguyễn Văn Hữu (Một Hữu), cán bộ lão thànhcách mạng, một người đàn anh thế hệ ông Bảy kể: “Lúc đó tôi làm Bí thư Huyện ủyChâu Thành, mỗi lần chuyển giao thư từ đến các chiến sĩ, tôi thấy tin tưởngtuyệt đối khi giao thư cho anh Bảy Tấn. Trên tuyến đường từ Vĩnh Tân đến PhúChánh... ông Bảy có đào 3 hầm bí mật rất kiên cố, nên dù giặc có tuần tra cũngkhó mà phát hiện được.
Đồngđội, bạn bè thân hữu đến chia buồn cùng gia đình ông Bảy Tấn
Ông Một Hữu kể, sau một thời gianlàm giao liên, tôi nhận thấy đồng chí Bảy là một cán bộ có chiều sâu và biết mởrộng vấn đề nên làm việc gì cũng thành công, có triển vọng. Vì thế, tôi xinđồng chí về làm Trưởng ban Bảo vệ giao liên Văn phòng Huyện ủy Châu Thành, phụtrách thêm công việc tại các lớp bình dân học vụ. Các lớp học này chủ yếu mởtrong rừng, dạy chữ cho các chiến sĩ. Để tránh bị phát hiện khi phải khuân vácnước về phục vụ các lớp học, đồng chí đã nghĩ ra cách đào giếng tại chỗ để lấynước khá tài tình. Một giếng như thế sâu từ 13 - 15m mà đào cuốc thì dễ bị địchphát hiện, đồng chí đã dùng duy nhất một cây xà beng thọt từ ngày này sang ngàykhác, hết giếng này đến giếng nọ một cách cần mẫn. Cũng nhờ thế mà công việchọc tập đỡ đi phần vất vả khi phải đi lấy nước uống. Tôi đặt cho anh ấy cái tênBảy Thọt cũng từ đó.
Cho đến giờ tôi vẫn mãi không thểquên 2 cái máy đánh chữ ở Huyện ủy Châu Thành, lúc đó loại máy này quý lắm. Nhờbản tính nhanh nhẹn của đồng chí, một lần chúng tôi lợi dụng sự sơ hở trongviệc canh gác, đã đột nhập vào một đồn giặc ở chợ Bưng Cầu và trộm được 2 cáimáy đó.
ÔngMột Hữu kể về người đồng chí của mình
Khoảng năm 1961, biết đồng chí rấtgiỏi trong việc ăn nói, dân vận, chúng tôi cử đồng chí về nhận nhiệm vụ này ởcác xã Tương Bình Hiệp, Tân An, Tân Định; đồng thời nắm luôn đội võ trang củaquận trong việc phá kiềm diệt ác. Về sau, đồng chí được điều về phụ trách BanDân vận Huyện ủy Bến Cát. Năm 1975, đồng chí được bổ nhiệm làm Bí thư Thị ủyThủ Dầu Một, phụ trách hướng Nam trong những ngày giải phóng”.
Nhiều đồng đội, bạn bè, những ngườimột thời cấp dưới của ông nhận xét: Dù ở cương vị nào, ông cũng luôn hoàn thànhxuất sắc nhiệm vụ, không ngại khổ, ngại khó. Họ còn quý ông ở bản tính thậtthà, chất phác và luôn biết lắng nghe sự góp ý của tất cả mọi người. Trongnhững ngày đất nước còn khó khăn, đi đến đâu, ông cũng luôn đốc thúc mọi ngườinỗ lực làm kinh tế và kịp thời tuyên dương những mô hình hay, sáng kiến giỏitrong sản xuất, chăn nuôi để động viên mọi người; trong lòng họ, ông luôn làmột cán bộ mẫu mực.
Nặngnghĩa tình
Nếu như ở cơ quan, đơn vị, ông Bảyluôn “cháy” hết mình cho công việc thì trong gia đình, ông còn là một ngườichồng, người cha đầy trách nhiệm. Dù rất buồn trước sự mất mát to lớn này, songbà Lê Thị Siệc, vợ ông Bảy vẫn dành chút thời gian để trải lòng kể về ngườichồng, người bạn đời chung thủy, sắt son của mình.
Bà kể, ba mình làm cách mạng từ thờichống Pháp, ở nhà một tay bà lao động kiếm tiền nuôi mẹ, nuôi em. Những lầnchuyển lương thực vào rừng cho ba, bà đã tình cờ gặp ông Bảy. Chỉ nhìn nhaubằng ánh mắt, bà cảm nhận ông là một người có trách nhiệm, thủy chung, rồi kếtbạn. Sau lần gặp mặt đầu tiên vào những năm 1960, những món quà bà đem vào rừngngày càng nặng thêm, một phần cho ba, một phần cho ông Bảy. Người thân gia đìnhai cũng tác hợp, muốn bà làm đám cưới với ông nhưng vì hoàn cảnh gia đình quákhó khăn nên bà không đồng ý. Bà cứ nghĩ ông Bảy sẽ chia tay sau quyết định ấy,nào ngờ ông vẫn đợi bà cho đến ngày đất nước thống nhất. Bà tâm sự: Ngày ấyđồng lương chẳng là bao, lần lượt 3 đứa con được sinh ra, cũng nhờ cái nghề sơnmài đã giúp cho bà kiếm được chút ít tiền trang trải.
Khó khăn là thế, nhưng chưa một lầnbà mở miệng hỏi chuyện lương bổng của ông. Bởi bà biết khi nói ra điều ấy, liệuông Bảy có còn toàn tâm toàn ý lo cho sự nghiệp mà ông đã theo đuổi hàng chụcnăm. Điều đó ông rất thấu hiểu và quán xuyến tất cả mọi việc mỗi khi có dịp vềthăm nhà. Những lúc ấy, dù trời có nắng gắt hay mưa dầm ông vẫn cầm cuốc xớiđất lật cỏ phụ giúp bà nhiều việc khác nhưng vì quá bận công việc cơ quan nênông không làm được nhiều việc giúp vợ.
Bà Siệc tâm sự: “Tôi vẫn luôn ghinhớ lời tâm sự của ông sau ngày về hưu cách đây khoảng 20 năm. Ông ấy bảo sẽ bùđắp cho tôi những vất vả, khó khăn của gia đình, nên không ngại khó khăn laovào làm kinh tế khi tuổi đã xế chiều”. Nếu trước, ông dũng cảm bao nhiêu trongviệc đương đầu với kẻ thù, thì ngày về hưu, ông càng quyết tâm trong lao động,biến rừng thành nương rẫy. Cũng nhờ vậy mà nguồn thu từ nhiều loại cây trồngngày một tăng, giúp ông nuôi con cái ăn học thành tài. Ông thường quan tâm đếnnhững người nghèo, có hoàn cảnh khó khăn và luôn tận tình giúp đỡ họ. Không cótiền bạc, nhưng ông giàu tình cảm, lòng nhân ái, chỉ cho họ những kinh nghiệmlàm ăn, truyền cho họ cách vượt khó mà ông từng trải. Cũng vì vậy mà ngày ôngra đi nhiều người đã không quản đường xa đã đến đốt nén nhang như để bày tỏ sựtri ân của mình đối với ông.
TRÍDŨNG - QUANG TÁM
相关内容
随机阅读
热门排行
友情链接