La liga

Truyện Chuyện Xấu Nhiều Ma_cúp nhà vua tây ban nha

字号+作者:PhongThuyBet来源:Ngoại Hạng Anh2025-01-10 14:17:13我要评论(0)

Tin thể thao 24H Truyện Chuyện Xấu Nhiều Ma_cúp nhà vua tây ban nha

Hai canh giờ sau,ệnChuyệnXấuNhiềcúp nhà vua tây ban nha Tiểu Tiểu bắt đầu oán giận quyển sách trong tay. Từ căn nhà nàng ở, đi về phía dưới núi, cứ một trăm bước lại có người chạy đến, giương nanh múa vuốt nói: Nha đầu, sư phụ ngươi nợ ta tiền, đến giờ vẫn chưa trả. Hơn nữa cộng thêm tiền lãi, hiện tại là….

Mỗi lần như vậy, Tiểu Tiểu đều mang một vẻ mặt mờ mịt, sau đó đờ đẫn xoay người nhìn sổ sách. Cuối cùng nhất định là mang một vẻ mặt bất đắc dĩ đem tiền dâng lên bằng cả hai tay.

Lúc trước sư phụ thiếu người ta tổng cộng là bao nhiêu tiền, Tiểu Tiểu cũng không biết. Chỉ là, số tiền ba đồng bạc vụn và hai mươi sáu văn tiền, giờ biến thành ba văn tiền, nàng rốt cục cũng ý thức được, chuyện “Cha nợ con trả, không hề có thiên lý”…Chỉ là, sư phụ nợ nần phạm vi cực lớn, từ tiểu phu vác đá đến thương nhân buôn bán nhỏ, đủ loại người ai cũng có phần. Tiểu Tiểu không khỏi cảm thấy lo lắng, sợ là bản thân dù có đi đến chỗ nào cũng đều có người đột nhiên nhảy ra, nói: Nha đầu, ngươi nợ ta tiền.

Tiểu Tiểu nhìn ba văn tiền còn lại trong tay mình, ngửa mặt lên trời rơi lệ. Ba văn tiền thì có thể làm cái gì chứ? Hạ sơn (xuống núi) cần dùng nhất là bánh bao, cũng phải một văn tiền mới được hai cái bánh bao. Ba văn tiền, sáu cái bánh bao? Trụ nổi mấy ngày? Hóa ra Tiểu Tiểu nàng, năm nay vừa mới mười sáu, hiển nhiên sẽ bị chết đói như vậy hay sao?

“Hèn gì sư phụ lại nói đừng có làm người tốt… Nợ tiền không phải là bước làm người xấu đầu tiên hay sao a…” Nàng hít hít cái mũi, than thở.

Nói đến làm người xấu, Tiểu Tiểu lập tức liền ngộ ra. Sư phụ họ Tả, danh Hoài Nhân, nói là đã từng gặp được cao nhân, chỉ điểm cho hắn “Lòng dạ từ bi, cứu tế thiên hạ”, tuy nhiên, tên này dịch ra cũng chính là “Tả Hoài Nhơn”, Thật sự là nghe kiểu gì cũng thấy kỳ quái. Cao nhân kia chắc là nhất thời nảy ra ý này, bản thân cũng chưa từng nghĩ tên này ý tứ như vậy. Nếu đã gọi là “Làm người xấu”, ngày sau có trở thành đại hiệp cứu tế thiên hạ, cũng rất đáng cười a.

(“Tả Hoài Nhơn” và “Làm người xấu” có cách đọc khá giống nhau. Tả Hoài Nhân đọc là zuǒhuáirén, còn làm người xấu đọc là zuòhuáirén)

Từ nhỏ nàng đã đi theo sư phụ chạy khắp thiên hạ, sư phụ cũng không từng làm qua cái chuyện gì gọi là “Cứu tế thiên hạ”. Trên giang hồ hỗn loạn, để có cơm ăn, chuyện gì sư phụ cũng có thể làm ra. Làm xiếc, truyền tin, tìm người… Đây cũng coi như, thế đạo gian nan, hại người, lừa gạt, nợ tiền, ăn cắp, có cái gì chưa từng làm qua? Nói cho cùng mấy bản “Thịnh đường hậu cung đồ” kia, rõ ràng trộm từ trong cung nhưng sư phụ vẫn coi như của mình đấy thôi.

Sư phụ nói: Trước hết ta muốn ăn no.

Đúng, muốn ăn no! Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, Tả Tiểu Tiểu… Đi ăn trộm ư? Nàng lại nhìn ba văn tiền trong tay.

Quả nhiên, nghĩ sâu xa thì tất cả đều có thiên ý. Nếu cái tên đã có ý tứ này, làm người tốt, thì phải nghịch thiên mà đi. Di ngôn lúc lâm chung của sư phụ quả nhiên là có con mắt nhìn xa trông rộng, hàm nghĩa sâu xa. Nhìn xem trăm năm giang hồ, có ma giáo giáo chủ nào, kẻ tà đạo kiêu hùng nào… Chết đói không?

Tiểu Tiểu rớt chút nước mắt, thầm hạ quyết tâm, thứ gọi là “Người tốt chết sớm, tai họa sống ngàn năm.”, Tả Tiểu Tiểu nàng tuy rằng công phu mèo cào, học thức cũng chỉ đủ để xem sổ sách, nhưng mà, chỉ cần có tâm, không chừng một ngày nào đó có thể trở thành yêu nữ lưu danh thiên cổ, độc hại võ lâm a!

Ba văn tiền! Ba văn tiền này, nói thế nào cũng không thể giữ lại!

Nàng vừa lập lời thề, bụng liền kêu lên. Tia sáng mặt trời mỏng manh buổi hoàng hôn, trên đường núi chỉ còn lại một mình nàng. Tiếng động xung quanh trở nên vô cùng rõ ràng, tiếng sột soạt, tiếng nước chảy róc rách cứ quanh quẩn bên tai nàng.

Tiểu Tiểu nén nước mắt, sờ sờ cái bụng mình. Từ đường núi này đi xuống, ít nhất cũng phải mất một canh giờ nữa mới tới trấn trên. Bên người ngoại trừ túi mơ muối kia, một chút thức ăn cũng không có. Tuy tằng sư phụ lúc còn sống, ngày nào cũng rất túng quẫn nhưng mà chưa từng để Tiểu Tiểu bị đói bao giờ. Loại chuyện ngày ba bữa không đủ no này vẫn là chuyện lần đâu tiên nàng gặp phải.

Nàng nhìn vầng thái dương dần dần hạ xuống, nghe tiếng gào thét thê thảm từ bụng mình. Nếu không phải do vướng vào mấy khoản nợ nần, nàng đã ở dưới chân núi ăn bánh bao rồi. Quả nhiên, không thể làm người tốt a…

Nàng cảm thấy rất là thê lương, một trận gió thổi qua chỗ trúc mọc trên núi, tạo ra âm thanh soàn soạt. Chim bay về tổ, vốn là yên tĩnh, lại đột nhiên biến thành ồn ào.

Tiểu Tiểu bất đắc dĩ, đành phải chịu đựng cơn đói, tiếp tục đi. Phía trước là con dốc nhỏ trên núi, nếu đi nhanh, dùng khinh công nhiều nhất cũng chỉ mất một khắc là qua. Tiểu Tiểu tốt xấu gì cũng đã từng học được chút khinh công, liền tính toán trực tiếp bay qua. Vừa mới leo lên đỉnh dốc, nàng thoáng lia mắt nhìn xuống dưới, liền thấy một thân ảnh.

Dưới sườn dốc là một đường núi gập ghềnh, hai bên trúc mọc dày đặc. Một thân ảnh bé nhỏ cũng đang chầm chậm đi trên con đường này. Trên ngọn núi này, đường núi uốn lượn phức tạp, lúc nàng vừa mới tới, cũng phải mất ba ngày trời mới không bị lạc đường nữa. Sắc trời đã gần tối, lại còn ở trên núi, chẳng lẽ là bị lạc đường?

Tiểu Tiểu không khỏi tính toán, nếu mình đi lên dẫn đường, có thể nhận được bao nhiêu thù lao đây?

Tiểu Tiểu lập tức vất ngay cái ý nghĩ trong đầu này đi, con đường người nọ đi, là con đường duy nhất có thể xuống núi, hiển nhiên là không phải bị lạc đường. Chậc, đầu năm nay, muốn kiếm ít tiền cũng không phải là việc dễ dàng a.

Vừa nghĩ xong bụng lại kêu lên.

Tiểu Tiểu thở dài, vừa định chạy tiếp, có một thứ gì đó hơi hơi lóe lên khiến nàng phải cúi đầu xuống nhìn

Dưới ánh tịch dương ban chiều, thứ lóe sáng kia, rõ ràng là châu báu! Tiểu Tiểu lập tức nằm xuống, cần thận quan sát.

Người đi đường cũng chỉ là một tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi, nhờ ánh tịch dương ban chiều nên nhìn cũng khá rõ ràng. Một thân váy màu phỉ thúy (xanh biếc) đạm mạc, bộ dáng như đang bay trong gió không phải lụa cũng là sa (sa: một loại vải khá quý). Mặc dù không phải là người bình thường có thể mặc nhưng cũng không quá quý giá. Tuy nhiên từ đầu đến chân nàng khắp nơi đều mang châu báu, khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối. Kiểu tóc, búi song kế đơn giản, hai bên cắm trâm vàng nạm ngọc. Trâm kia, khắc trên đó là ngọc trai to tròn. Hoa tai là trân châu khảm bạc. Trên cổ đeo một chuỗi ngọc, cổ tay mang một chiếc vòng thạch anh. Lục tùng, đồi mồi khảm trên đai lưng, bươm bướm bằng bạch ngọc thì rũ trên làn váy. Ấn tượng nhất là đôi hài dưới chân, mũi hài điểm ngọc trai cùng với viên ngọc trên chiếc trâm cài đầu kia rõ ràng là cùng một bộ.

Trang sức và quần áo từ trên xuống dưới, ít nhất cũng phải đến trăm lượng bạc trắng!

Tiểu Tiểu nhìn ba văn tiền trên tay mà hung hăng thở dài. Thiên địa bất nhân a, có người thì lo lắng ngày mai không đủ ăn, có người lại mặc vàng đeo bạc, chỉ sợ người trong thiên hạ không biết nàng có tiền. Đây là cái thế đạo quái đản gì vậy chứ?! Dựa vào cái gì mà ở nơi thâm sơn cùng cốc này nàng lại thấy một kẻ có nhiều tiền như vậy… Không, một tiểu cô nương có tiền như vậy!

Gió thổi qua núi, đám trúc vang lên xào xạc, giống như là cảm xúc phập phồng trong lúc này của Tiểu Tiểu.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
  • Nữ sinh bị thiêu sống vì tố cáo hiệu trưởng quấy rối tình dục

    Nữ sinh bị thiêu sống vì tố cáo hiệu trưởng quấy rối tình dục

    2025-01-10 21:18

  • 30 khoảnh khắc xúc động giúp chúng ta thêm yêu thương mẹ

    30 khoảnh khắc xúc động giúp chúng ta thêm yêu thương mẹ

    2025-01-10 20:23

  • Gen Z nói gì khi bị gắn mác hỗn, thích... bật sếp?

    Gen Z nói gì khi bị gắn mác hỗn, thích... bật sếp?

    2025-01-10 19:36

  • Nga chỉ dùng một xe tăng trong lễ duyệt binh Ngày Chiến thắng

    Nga chỉ dùng một xe tăng trong lễ duyệt binh Ngày Chiến thắng

    2025-01-10 19:05

网友点评