Danh Mục Hiện Tại: Danh Mục:Trang Chủ >Nhận Định Bóng Đá >Truyện Huyền Học Đại Sư Lại Đang Nỗ Lực Chia Tay_kèo chấp bóng đá hôm nay

Truyện Huyền Học Đại Sư Lại Đang Nỗ Lực Chia Tay_kèo chấp bóng đá hôm nay

2025-01-11 01:07:40 Nguồn:PhongThuyBetTác Giả:Ngoại Hạng Anh View:544lượt xem
"Phanh-----"

Chỉ thiếu một chút,ệnHuyềnHọcĐạiSưLạiĐangNỗLựkèo chấp bóng đá hôm nay liền có thể rời khỏi nơi này.

Thế nhưng ngay trước mặt cậu, Thất Tinh Lôi Hỏa ầm ầm nổ tung, lửa lớn nháy mắt lan tràn

Đá vụn bắn tung tóe, giống như mưa rơi xuống đầu, những ngọn lửa nhảy nhót xen lẫn với sóng khí nóng rực, như muốn đem cả bầu trời nhuộm thành một mảnh minh diễm đỏ rực rỡ.

Thế giới xung quanh vặn vẹo, xoay tròn, sụp đổ, tựa như một ngày ác mộng.

Ngày đó, cũng đã từng có người ở trong biển lửa như vậy khàn giọng gào thét với cậu

- -------" Tên ác ma nhà ngươi, ta xem cuối cùng ngươi sẽ chết như thế nào!"

Thì ra, ta là chết như thế này sao?

Nóng như trong thế giới luyện ngục, trong đầu Lâm Tuyết Khoáng xoẹt qua một ý niệm: "Thật quá buồn cười".

Cậu nhớ tới thời điểm bản thân còn nhỏ, cha mẹ ân ái, gia cảnh giàu có, nhưng bởi vì mẹ mắc bệnh nan y, hết thảy hạnh phúc ầm ầm sụp đổ, cha cho dù đã hao hết tiền tiết kiệm, thiếu nợ một khoản tiền lớn, cũng không thể giữ lại sinh mệnh cho mẹ.

Khi mẹ qua đời, cha vô cùng đau đớn, đổ bệnh nặng trong nhiều ngày, nhưng ông vẫn từ trong thống khổ dần dần hồi phục sức khỏe – bởi vì ông vẫn muốn nuôi dạy con trai mình trưởng thành.

Hai cha con ước định phải sống thật tốt để mẹ có thể yên tâm. Cha nỗ lực kiếm tiền, trả hết nợ, còn cậu chăm chỉ học tập, thời điểm cuối kỳ lấy bằng khen của mình về dán ở nhà.

Nhưng ngay khi nỗi đau dần dần được xoa dịu bởi những đợt pháo hoa đỏ rực, cha vì kiếm được một khoản tiền liền ra ngoài mua cho cậu một món quà như là phần thưởng khi cậu nhận được bằng khen, trên đường về nhà lại vì tai nạn xe cộ mà chết.

Cậu trở thành cô nhi.

Có một khoản thời gian cậu bị thân thích coi như quả bóng mà đẩy tới đẩy lui, sau đấy Lâm Tuyết Khoáng được sư phụ nhận vào đạo quán, bắt đầu học pháp thuật huyền môn, phong thủy thông linh, đồng thời cũng có thể ở lại trường tiếp tục học tập.

Cậu biết cơ hội này đến không dễ dàng nên thực sự nỗ lực, lý tưởng lớn nhất của cậu là thi đậu vào đại học mà cha từng giảng dạy, đồng thời trợ giúp sư phụ đem môn phái dương quang đại phát.

Thế nhưng sư phụ trong một lần trừ tà mất tung tích, đêm trước thi đại học, cậu biết được cái chết của cha có điểm kỳ quái, rất có thể liên quan đến một tổ chức bất hợp pháp, vì thế cậu được hiệp hội huyền học an bài đến tổ chức đấy nằm vùng.

Bốn năm.

Khoảng thời gian này đủ để thay đổi tất cả các thói quen của một người, cậu biểu hiện như một thành viên của tổ chức. Có người ngưỡng mộ cậu, có người đố kỵ cậu, có người tin tưởng cậu, cũng có người hận cậu đến ngứa răng ngứa lợi.

Thậm chí ngẫu nhiên ở thời khắc nào đó cậu cảm thấy hoảng hốt, thật sự cho rằng bản thân chính là một phần tử nơi này, ảo giác nơi này chính là chốn cuối cùng để trở về.

Thẳng đến khi mệnh lệnh phối hợp hành động được ban hành, tổ chức lớn như vậy bị bọn họ trong ứng ngoại hợp liên tục nhổ tận gốc, trước khi đi, cậu dựa theo phân phó cấp trên phóng một ngọn lửa, bức bách tất cả những người trốn tránh, ngoan cố chống lại nộp vũ khí hiện thân.

Khi đó lửa cháy giống như hôm nay, ánh lửa ngút trời, nhưng cậu lại cảm thấy toàn bộ thế giới này thật tối và lạnh.

Có người hoan hô vì chiến thắng, có người vì thất bại mà chửi rủa, thật giống như những ác linh nhảy múa trong địa ngục, mà cậu là một trong những ác linh đấy.

Tay cậu đầy máu tươi, trong lòng tràn đầy bụi sương, nhưng cậu không có chỗ để nói cũng không có đường thối lui.

Lâm Tuyết Khoáng không thích nhớ lại chuyện cũ, nhưng đại khái là vì sinh mệnh sắp chấm dứt, cảnh tượng tương tự trong quá khứ như nước lũ diệt đỉnh mà đến.

Cậu đã từng nghĩ rằng tất cả đã kết thúc, chôn vùi mọi thứ cùng với quá khứ, và cậu có thể trở lại cuộc sống bình thường, có một ngôi nhà nhỏ làm chốn để trở về.

Vì thế, cậu cùng Tạ Văn Uyên ở bên nhau.

Cuối cùng, kết quả chỉ là một bước nữa chứng thực với cậu rằng tất cả đều là hy vọng xa vời.

Tất cả thống khổ đều đã khắc sâu dấu vết lên trên linh hồn, cậu thích độc lai độc vãng, đối với quá khứ luôn luôn phải nói năng thận trọng, cảnh giác và phong bế nội tâm của cậu sớm đã vượt qua người bình thường, nhưng Tạ Văn Uyên là một người có dục vọng chiếm hữu và khống chế rất mạnh, lại đặc biệt cố chấp với đoạn tình cảm này.

Hai người tính cách không hợp nhau, một năm 365 ngày có thể cãi nhau 730 lần, nhân lúc thanh tĩnh được hai ngày, cậu ra đề nghị chia tay, Tạ Văn Uyên tên khốn này bề ngoài đáp ứng rất tốt, xoay người lại thừa dịp cậu bị thương hôn mê đem cậu mang về nhà nhốt lại.

Không chỉ giám sát cậu một tấc cũng không rời, bên ngoài còn thiết lập trận pháp trùng trùng điệp điệp, chính là vì ngăn cậu rời đi.

Hôm nay thật vất vả mới tóm được một cơ hội Tạ Văn Uyên ra ngoài, Lâm Tuyết Khoáng liền xông vào mấy trận kiểm soát, mắt thấy có thể lấy lại tự do, ai ngờ gặp phải trận cuối cùng, là Tạ Văn Uyên dùng pháp khí Thất Tinh Lôi Hỏa Ấn của hắn thiết lập tuyệt mệnh trận.

Pháp trận tương liên với tính mạng của Tạ Văn Uyên, chỉ khi Tạ Văn Uyên chết, pháp trận mới có thể phá.

Nói cách khác, pháp trận vỡ, hắn sẽ chết.

Lâm Tuyết Khoáng biết, Tạ Văn Uyên đang đánh cược.

Đánh cược Lâm Tuyết Khoáng có thể chạy hay không,

Đánh cược nếu cậu chạy trốn, có hay không sẽ thật sự phá vỡ đại môn,

Cũng đánh cược nếu cậu đã đi đến bước này, rốt cuộc sẽ cho rằng tự do quan trọng hơn, hay là mạng của Tạ Văn Uyên quan trọng hơn.

Cậu kết đạo ấn đánh về phía mắt trận, nguyên bản chỉ là muốn không nặng không nhẹ thử một lần, ai ngờ lại làm pháp khí áp trận Thất Tinh Lôi Hỏa Ấn nổ tung, dẫn đến trận đại hỏa này.

Cha mẹ, ân sư, bạn bè thân thiết, người yêu, kẻ thù,... từng gương mặt từ trong đầu cậu hiện lên, có người từng yêu cậu, có người hận cậu, mà hiện giờ, yêu cùng hận đều đã rời xa, cậu dùng cả đời để truy đuổi cùng níu giữ, nhưng hết thảy chung quy vẫn là phù quang mộng ảnh, hải thị thần lâu.

Nhưng....

Nhưng mặc dù vậy, cậu chưa từng nghĩ đến muốn chết!

Cái mạng này, là cha mẹ tặng cho cậu, là cậu dưới hiểm cảnh vô số lần cắn chặt răng giành trở về, kẻ thù liều mạng giết cậu, nhưng như lại có rất nhiều người không quản sống chết đổi mạng cho cậu.

Chỉ khi còn sống, mới không cô phụ công sức của bọn họ, ta phải sống. Lâm Tuyết Khoáng nghĩ

Số phận càng muốn ta từ bỏ, ta càng không thể chấp nhận thua cuộc.

Ngã xuống thật dễ dàng, nhưng đứng lên rất khó. Cậu kịch liệt thở dốc, từng chút, từng chút một nâng đầu gối, thẳng thắt lưng, ngẩng đầu lên.

Một đạo pháp lực ngưng kết thành quang nhận hiện lên trong tay cậu, giống như một chùm ánh trăng kiêu ngạo.

Đối mặt với liệt hỏa ngập trời, cậu giơ tay lên, dốc toàn lực vung về phía trước-----

Sau đó, hết thảy nguy hiểm trước mắt giống như ảo giác trong nháy mắt tán loạn, theo gió đêm cùng tuyết bay đi.

Tác Giả:World Cup
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Hình Ảnh
Tin HOT Nhà Cái