Truyện Yêu Thương Mù Quáng_nhan đinh bong đa hôm nay
作者:Ngoại Hạng Anh 来源:Cúp C2 浏览: 【大中小】 发布时间:2025-01-10 09:43:01 评论数:
(Văn án)
Khi còn nhỏ,ệnYêuThươngMùQuánhan đinh bong đa hôm nay tôi hỏi bố mẹ: "Tại sao mỗi lần em gái khóc, con lại phải nhường nó?"
Lớn lên, tôi nói với em gái: "Em khóc to hơn chút nữa đi, khóc cho hay vào."
"Đợi em khóc đến khi chị hài lòng, thì chị sẽ nhường em."
1
Sau khi bố tôi được cấp cứu không thành công, mẹ tôi mới gọi điện cho tôi.
Tình cảm giữa cha con tôi rất nhạt nhẽo, nên việc không được gặp ông lần cuối cũng không khiến tôi tiếc nuối.
Khi chúng tôi cãi nhau, tôi đã nói với ông rằng: "Sống không nuôi, ch/ết không chôn."
Nhưng cuối cùng tôi đã nuốt lời.
Tôi không chỉ về nhà để tham dự tang lễ, mà còn đồng ý chịu chi phí mai táng mười vạn đồng.
Năm năm không trở về, căn nhà này đã trở nên rất xa lạ.
Đặc biệt là phòng khách chật hẹp và ngột ngạt, nơi có hai ba người họ hàng đang giúp lo liệu hậu sự, càng khiến tôi cảm thấy bức bối.
Khi nhìn thấy mẹ tôi tóc đã bạc hai bên, mắt tôi hơi cay.
Nhưng khi ánh mắt lướt qua kệ tủ trưng bày hàng loạt chai rượu rỗng, tôi nhíu mày.
Bố tôi mắc nhiều bệnh mãn tính. Ông qua đời do thức đêm chơi mạt chược và đột ngột bị nhồi m.á.u cơ tim.
"Con nhớ bác sĩ đã bảo ông ấy phải uống ít rượu."
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Mọi người còn chưa kịp lên tiếng, thì một cô gái trẻ chầm chậm bước ra từ cửa phòng khách.
Mặc đồ đen, váy đen, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, đôi mắt sưng đỏ ngấn lệ, trông thật đáng thương.
Cô ta nói với giọng nghẹn ngào: "Bố không có sở thích gì khác, chỉ thích uống vài ly rượu nhỏ. Chị đã bao nhiêu năm không về nhà, vừa về đã muốn quản cái này, cái nọ?"
"Vả lại, người c.h.ế.t là trưởng bối, dù bố có làm sai điều gì, chị cũng đừng trách ông nữa..."
Đúng là em gái tôi, Hứa Hân Duyệt.
Khi còn nhỏ,ệnYêuThươngMùQuánhan đinh bong đa hôm nay tôi hỏi bố mẹ: "Tại sao mỗi lần em gái khóc, con lại phải nhường nó?"
Lớn lên, tôi nói với em gái: "Em khóc to hơn chút nữa đi, khóc cho hay vào."
"Đợi em khóc đến khi chị hài lòng, thì chị sẽ nhường em."
1
Sau khi bố tôi được cấp cứu không thành công, mẹ tôi mới gọi điện cho tôi.
Tình cảm giữa cha con tôi rất nhạt nhẽo, nên việc không được gặp ông lần cuối cũng không khiến tôi tiếc nuối.
Khi chúng tôi cãi nhau, tôi đã nói với ông rằng: "Sống không nuôi, ch/ết không chôn."
Nhưng cuối cùng tôi đã nuốt lời.
Tôi không chỉ về nhà để tham dự tang lễ, mà còn đồng ý chịu chi phí mai táng mười vạn đồng.
Năm năm không trở về, căn nhà này đã trở nên rất xa lạ.
Đặc biệt là phòng khách chật hẹp và ngột ngạt, nơi có hai ba người họ hàng đang giúp lo liệu hậu sự, càng khiến tôi cảm thấy bức bối.
Khi nhìn thấy mẹ tôi tóc đã bạc hai bên, mắt tôi hơi cay.
Nhưng khi ánh mắt lướt qua kệ tủ trưng bày hàng loạt chai rượu rỗng, tôi nhíu mày.
Bố tôi mắc nhiều bệnh mãn tính. Ông qua đời do thức đêm chơi mạt chược và đột ngột bị nhồi m.á.u cơ tim.
"Con nhớ bác sĩ đã bảo ông ấy phải uống ít rượu."
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Mọi người còn chưa kịp lên tiếng, thì một cô gái trẻ chầm chậm bước ra từ cửa phòng khách.
Mặc đồ đen, váy đen, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, đôi mắt sưng đỏ ngấn lệ, trông thật đáng thương.
Cô ta nói với giọng nghẹn ngào: "Bố không có sở thích gì khác, chỉ thích uống vài ly rượu nhỏ. Chị đã bao nhiêu năm không về nhà, vừa về đã muốn quản cái này, cái nọ?"
"Vả lại, người c.h.ế.t là trưởng bối, dù bố có làm sai điều gì, chị cũng đừng trách ông nữa..."
Đúng là em gái tôi, Hứa Hân Duyệt.