Danh Mục Hiện Tại: Danh Mục:Trang Chủ >Cúp C2 >Truyện [Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ_as roma vs juventus

Truyện [Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ_as roma vs juventus

2025-01-11 01:47:07 Nguồn:PhongThuyBetTác Giả:Thể thao View:820lượt xem
Tôi giơ đèn pin,ệnMãnhQuỷHệLiệtCổThuậtPhongQuỷas roma vs juventus khom lưng đi trên dốc Hoang Tước sau núi, hiện giờ đang là nửa đêm canh ba, bầu trời tối đen như mực ngay cả một ngôi sao cũng không có, trăng khuyết mờ mịt giấu trong mây, một chút ánh sáng cũng keo kiệt không chịu cho.

Chung quanh gió lạnh từng trận, hoang vu yên tĩnh khiến cho lòng người ớn lạnh, tôi khép chặt quần áo, thầm nghĩ mau chóng đối phó việc này cho xong, về nhà lên mạng chơi game.

“Tiểu Sở à, Tiểu Sở!” Chú Ngô cùng theo tôi đến đây rụt cổ đi phía sau tôi, trong miệng không ngừng kêu to, trên tay cứ mãi chọt sau lưng tôi.

“Sùy.” Tôi không nhịn được trở tay vẫy ông ấy ra, lại bị ông ấy đưa tay chọt tới, thế nhưng tôi hiện giờ tập trung tinh thần cao độ, toàn bộ tâm tư đều đặt phía trước, căn bản không rảnh quay đầu lại nhìn ông ấy.

“Chết tiệt! Tôi nói cho chú biết đừng chọt tôi nữa, còn chọt nữa tôi chọt thủng mắt chú đó.” Rốt cuộc bị ông ấy chọt đến trong lòng nổi lửa, tôi cau mày ngừng bước, con mắt tiếp tục nhìn bốn phía, sợ bỏ sót tí ti điểm khả nghi gì đó: “Chuyện gì, nói mau, nơi này không yên ổn đâu, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, không có thời gian chậm trễ nữa.”

“Đó, đó là cái gì.” Chú Ngô dừng một chút, trong giọng nói lộ ra một tia run rẩy kỳ quái: “Tiểu Sở à, con làm ơn quay đầu lại xem liếc mắt xem giùm chú, sao chú cảm thấy phía sau có cái gì đó đang đi theo mình.”

Cái gì ăn no rững mỡ không có chuyện gì làm đi theo dõi ông già bê như ông chứ? Trong lòng tôi khinh thường âm thầm phun ói, mặt ngoài lại bộ dáng lạnh lùng quay đầu lại: “Chỗ nào đâu, sao tôi không thấy.......”

Còn chưa nói xong, cả người tôi đã cứng đờ tại chỗ, nào ngờ đâu sau lưng ông già Ngô thật sự có thứ gì đó, hơn nữa thứ kia xuất hiện vào loại thời điểm này, tuyệt đối có thể dọa người bình thường tè ra quần.

Ông nội đã sớm nói với tôi, làm người phải để lại ba đường sống, hôm nay tôi xem như đã chân chính hiểu được đạo lý của câu này, sớm biết thế đánh chết tôi cũng không xem thường ông già bê này, ông bác này, con mẹ nó ông ấy thật là có bản lãnh có thể vẫy gọi được món hàng này tới đây.

Vừa nghĩ tới chúng tôi có khả năng đã mang theo thứ này đi hơn mấy dặm đường, tôi liền muốn hung hăng vã miệng mình vài cái, nhân tiện chọc mù đôi mắt hồ đồ của lão già bê này.

Song, nếu nói tại sao tôi nửa đêm canh ba không có chuyện gì, một mực chạy đến nơi rừng núi hoang vắng này, vậy còn phải chậm rãi kể từ nghề nghiệp đời này qua đời khác của nhà tôi, cùng nghề nghiệp hiện giờ của bản thân tôi.

Tôi tên là Sở Dương, tự mình cho rằng tên này là lấy từ ý Y Quan Sở Sở, Dương Danh Lập Vạn, nhưng sau khi lớn lên hỏi qua cha tôi, ông nói cho tôi biết tình hình thực tế kỳ thật là thế này: “Có ý gì? Không có ý gì cả, cái tên này của mày, chính là cha mày đây chợt nghĩ ra vậy thôi.”

Vì vậy, chung thân đại sự của tôi cứ thế bị một ý tưởng nhất thời như vậy quyết định.

Cha tôi là một người rất có ý tứ, tên là Sở Hà Đông, mẹ mỗi ngày đều gọi ông là lão Sở lão Sở, dần dần tai nghe mắt lây, tôi cũng liền gọi vậy.

Tên của lão Sở lai lịch so với tôi còn sứt sẹo hơn, nghe ông nội nói đó là năm ấy khi còn ở bên Hà Đông buột miệng lấy vậy thôi, nghĩ đi nghĩ lại, nếu khi đó ông bà nội ở bên Hà Tây, vậy lão Sở phải gọi là Sở Hà Tây rồi.

Dù sao mặc kệ Hà Đông hay Hà Tây, lão Sở trong mắt tôi vẫn là một nhân vật thần kỳ.

Bởi vì nghe nói ông năm đó khi theo đuổi mẹ tôi, đã làm một trận kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu.

Tác Giả:Nhà cái uy tín
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Hình Ảnh
Tin HOT Nhà Cái