- Nhìn bên ngoài cậu bé trắng trẻo và kháu khỉnh khó ai biết bé không thể nói và nghe được. Bé tên là Phạm Đăng Tùng (7 tuổi) là con trai duy nhất của anh Phạm Đăng Thành (sinh năm 1971) và chị Hoàng Thị Xây (sinh năm 1978) hiện gia đình nhỏ của anh chị sống trong một khu nhà trọ tại phòng 11,ếutriệuconchịucâmđiếcsuốtđờban xep hang hang nhat anh số E7/17 khu phố 5, thị trấn Tân Túc, Bình Chánh, TP Hồ Chí Minh. Tuổi thơ...chạy quanh phòng trọ 6m2
Hai lần chúng tôi ghé nhà trọ thăm bé đều tha thẩn chơi một mình. Gian phòng nhỏ chưa đầy 6m2 tối tăm gói gọn tất cả vật dụng cần thiết của một gia đình nhỏ. 11 giờ trưa, cái nắng oi ả hắt vào căn phòng trọ nhỏ, nóng và ngột ngạt. Tôi tự hỏi, không biết bé làm sao chịu nổi cảnh sống ngày này qua ngày khác thui thủi một mình trong căn phòng ngột ngạt thế này. Lẽ ra, ở lứa tuổi này bé được đến trường như bao đứa trẻ khác.
Gặp tôi, chị Xây mẹ của bé rơm rớm nước mắt kể: “Bé sinh ra rất kháu khỉnh và bình thường như bao trẻ khác. 16 tháng tuổi con chị đã biết gọi ba mẹ và rất nhiều từ khác. Bé bộc lộ sự lanh lợi từ rất sớm. Lẽ ra cuộc sống của gia đình chị cũng bình yên nếu không có một biến cố xảy ra vào lúc bé được 19 tháng tuổi.