-Tỷ Tỷ,ệnXuyênQuaMạtThếBảoBốiCườiCáiNàtỷ lệ kèo ma caongươi cũng không ngờ đc có đúng không?
Ở trên một vách núi cao,một cô gái xinh đẹp tuyệt trần,khuôn mặt mang theo đắc ý,cười khiêu khích với người con gái còn lại.
Người con gái kia không trả lời,chỉ im lặng đứng nhìn mỹ nữ đang tự kỷ một mình kia.
-Tại sao chứ?Tại sao tỷ luôn luôn đc những thứ mà mik mong muốn còn ta thì lại không.Là đích nữ,tỷ đc cha mẹ yêu thương,thân phận cao quý người người ngưỡng mộ.Còn ta,luôn là cái bóng của tỷ,hào quang của tỷ che lấp ta,như mặt trời và mặt trăng vậy.Tại sao lại như vậy?Ta có sắc đẹp,năng lực,nhưng chỉ là một thứ nữ vì vậy ta không đc công nhận sao?Công sức của ta chưa bao h đc công nhận.Tỷ nói tại sao chứ?Tại sao lại bất công như thế?
Trong đôi mắt của cô gái chứa đầy ghen ghét,khuôn mặt vì giận dữ mà nhăn nhó lại,trông thật dữ tợn.
Người con gái kia vẫn không trả lời,trong đôi mắt xanh lam của cô chỉ có tróng rỗng và trống rỗng.
-Sao tỷ không trả lời?Dương Uyển Nghi sao tỷ không trả lời hả?
Cô gái giận dữ,mất kiểm soát,chạy tới lắc mạnh người con gái tên Dương Uyển Nghi.
-Tại sao?Tại sao cơ chứ?
Cô gái nước mắt đầy mặt,lặp đi lặp lại câu hỏi của mik.
-Uyển Vân....
Dương Uyển Nghi khẽ lên tiếng gọi,đôi mắt trống rỗng nhìn vào cô em gái của mik,người em gái cùng cha khác mẹ,Dương Uyển Vân.
-Nghi tỷ
Dương Uyển Vân giật mik,có chút ngơ ngác ngước mắt nhìn thẳng người tỷ tỷ mà từ nhỏ cô đã hâm mộ này.Tỷ của cô vẫn thật xinh đẹp cho dù đã trúng độc,Dương Uyển Vân có chút xao động.
-Vân nhi,ngươi đang làm gì vậy?Còn không mau giết ả.
Một giọng nói vang lên trong đầu Dương Uyển Vân.Nàng ta ôm chặt đầu,đôi mắt đỏ bừng lên,trở nên thật điên cuồng,dùng hết sức lực,đẩy mạnh Dương Uyển Nghi xuống.Vì quá bất ngờ nên Dương Uyển Nghi không chút phòng bị liền rơi xuống vực.
Cho đến khi lấy lại tinh thần,Dương Uyển Vân chạy vồi đến trước khe núi,thẫn thờ nhìn xuống vách núi đen ngòm,sâu không thấy đáy.
-Nghi Tỷ
Dương Uyển Vânđau khổ hét ầm lên.Từ đằng sau,một người trùm áo đen bước đến,giọng nói yêu mị vang lên giữa không khí:
-làmtốt lắm,Vân nhi.
Dương Uyển Vân xoay người,mất khống chế xông lên,cầm lấy tay người kia điên cuồng lắc mạnh: