Nhâm Nghị vừa về đến nhà,ệnHiểuLầmTôiKhôngCốÝBỏTrốbảng xếp hạng bóng đá quốc gia hà lan Hạ Thụ đang bưng nước rửa chân đi ra, thời gian vừa vặn.
Nhâm Nghị bất đắc dĩ nở nụ cười, cởi giày đi tới. Hạ Thụ ngồi chồm hỗm trên mặt đất thành thục cuốn ống quần của anh lên, đem chân của anh để vào trong nước ấm, nhiệt độ vừa phải.
Nhâm Nghị nhìn dáng vẻ biết vâng lời của cậu, lông mày khẽ động, thấp giọng nói: “Em không cần làm như vậy.”
Hạ Thụ dừng một chút, sau đó cúi đầu nói: “Em thích làm như vậy.”
Thanh âm cậu ôn nhuận êm tai, cậu thành thục nhấc chân Nhâm Nghị lên, xoa bóp cổ chân của anh, làm cho anh thoải mái thở ra một tiếng.