Ngày anh đi Nắng tắt bên trời Đêm mong manh vầng trăng đơn lẻ Gió hững hờ ru vai gầy nhỏ bé Cháy bờ môi thèm những hương yêu... Ngày anh đi Em chỉ còn cô liêu Những khát khao tay không thể với Trời vẫn xanh,ÀYANHĐsoi kèo bóng đá mevẫn xanh vời vợi Mà ân tình rũ úa màu phai Ngày anh đi Em chỉ còn niềm đau Nỗi cô đơn quặn lòng tê tái Chân mệt nhoài con đường xa ngái Chỉ còn xót xa ở giữa em về. ANH! Nếu giữ được sự phiêu bồng của mây Em sẽ gói lại cho ngày đừng trôi mãi Chẳng phải gió vẫn đang mê mải Thổi phương xa...đỏ mắt nắng ngóng chờ? Và... từ ngày em biết mộng mơ Mới biết nắng có màu nhung nhớ Những thẳm sâu đằm trong hơi thở Trái tim nhỏ, bồi hồi loạn nhịp vì anh Em biết mình không ở giữa mong manh Vì bờ vai anh vặn vừa nhung nhớ Ừ thì... Nắng có màu nhớ! Hoàng Thị Trang Viên |