Giữa tiếng ghita và tách cafe nâu Vài mảnh ghép những ô màu bí mật Có ánh mắt còn lưu đày nỗi nhớ Trên vết rách chiếc hôn có vầng mây cư trú Đỗ Thu Hằng Quy luật cuộc đời có sinh, trụ, di, diệt cùng giống như thiên nhiên và cây cỏ. Và khi lìa cành cũng nhẹ nhàng rơi về nguồn cội...
Có khu vườn thời gian dịu dàng mở khẽ
Lá hoa kí ức bay bay nhè nhẹ
Trong khoảng trống lặng trầm từ nốt nhạc loãng tan.
Trắng đen đời,ảnhkhắkq swansea thắm đỏ ước mơ
Vài tàn tích trên vách thương trơ trọi
Giọt lệ khô treo trên nhánh thật thà.
Trong khóm hoa yêu trổ cánh thiên thần
Có dấu chấm hỏi đọng trên giọt sương kỉ niệm
Lời bài tình ca đứt gãy xếp hiền hoà.
Cổ thụ nỗi buồn vẫn thẫm mướt tiếng chim xanh
Tiếng thở dài khép khu vườn bí ẩn
Bản ghita ngừng khi uống cạn đắng mềm khoảnh khắc bình minh.Chiếc lá lìa cành