Đến với tình yêu chân thật hay tiếp tục nhẫn nhịn trong hôn nhân_thứ hạng của banfield
Mùa đông luôn lạnh lẽo,Đếnvớitìnhyêuchânthậthaytiếptụcnhẫnnhịntronghônnhâthứ hạng của banfield ảm đạm, không ánh mặt trời, tôi chỉ thèm khát một vòng tay ôm ấp, một lời yêu thương đủ để xua tan cái rét buốt ngoài kia. Bên anh, tôi tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc mà bao lâu nay bản thân khao khát. Anh khiến tôi quên đi nỗi cô đơn bám riết lấy tâm hồn suốt hơn 10 năm qua. Anh hiểu tôi, biết tôi thích gì, muốn gì. Mỗi lần đến bên anh, mọi gánh nặng cuộc sống dường như tan biến. Chúng tôi cùng nhau nấu ăn, ánh đèn vàng lãng mạn chiếu xuống căn bếp nhỏ, tiếng nhạc Việt vang lên dịu dàng. Tôi thích ôm anh từ phía sau, không cần nói lời nào, chỉ lặng lẽ cảm nhận từng giây phút trân quý.
Khi ăn tối, anh luôn nhường phần ngon nhất cho tôi, pha tách cà phê yêu thích rồi mỉm cười nhìn tôi hạnh phúc. Anh đánh đàn piano, tôi tựa đầu vào vai anh, lòng nhẹ tênh. Giọng anh trầm ấm, thì thầm bên tai tôi những lời yêu thương bằng tiếng Việt, ngọt ngào và chân thật. Chúng tôi không có những lời trách móc, không mệt mỏi vì cơm áo gạo tiền, cũng chẳng ràng buộc nhau trong khuôn khổ hôn nhân. Chỉ đơn giản là hai con người, yêu và được yêu. Thế nhưng, mọi thứ tan biến khi tôi trở về ngôi nhà của mình. Ở đó, người chồng gia trưởng không bao giờ quan tâm đến cảm xúc hay mong muốn của tôi.