Truyện [Đam Mỹ] Mang Không Gian Đi Làm Nông_ty so macarthur

 人参与 | 时间:2025-01-13 10:03:59
Năm 20XX,ệnĐamMỹMangKhôngGianĐiLàmNôty so macarthur tin đồn tận thế lan tỏa khắp chốn. Trên internet rần rần đăng các tin dịch bệnh, tận thế, zombie. Dù chính phủ nghiêm cấm, xử phạt các tổ chức, cá nhân đăng tin “thất thiệt”. Thế nhưng, tin đồn này lại cứ ngày một lớn.

Ban đầu Trần Thanh cũng không quan tâm điều này. Lắm lúc mở Facebook thấy bạn bè tag mình cũng chẳng buồn comment. Cậu chỉ là một đầu bếp nhỏ, tận thế có đến đối với cậu chẳng ý nghĩa gì.

Còn nhớ có một bài post rất vui. Nội dung rằng nếu tận thế, dịch bệnh zombie xảy ra, phần lớn người sẽ cho rằng mình là cá thể anh hùng, cầm súng bắn xả cứu giúp nhân loại. Nhưng thật ra, đa phần chúng ta sẽ thành cái con zombie ngắc ngắc ngứa ngứa bị bắn kia. Lúc đọc được tin này, Trần Thanh còn cười thả thê rồi nhắn like cho bài post.

Trần Thanh năm nay ba mươi tư tuổi. Là đầu bếp chính trong một nhà hàng cũng có chút danh tiếng. Cậu sinh ra ở miền quê xa xôi, vì nghèo khó mà mới mười bốn tuổi đã lên Sài Gòn kiếm sống. Mồ côi từ bé nên Trần Thanh sớm biết nhìn mặt người để làm việc. Nhờ thông minh, chăm chỉ, ngọt miệng mà cậu cũng học được nghề làm bếp. Đến bây giờ thu nhập cũng xem như ổn định, mua được một căn nhà cấp bốn nhỏ, đang để dành tiền để cưới vợ.

Có lẽ Trần Thanh sẽ cứ sống yên bình như thế, nếu không có một ngày cậu đột nhiên bị một cái không gian đập trúng.

Vâng, chính xác là bị đập trúng.

Hôm đó, sau khi kết thúc một ngày làm việc. Trần Thanh chào ông chủ nhà hàng rồi lên xe máy chạy về nhà. Nhà cậu cũng khá gần nơi làm việc, chỉ mất khoảng mười phút đi xe. Vừa lái xe, Trần Thanh vừa suy nghĩ xem có nên ghé siêu thị mua thêm ít đồ về nhà, đồ trong tủ lạnh cũng không còn nhiều, chắc là nên ghé mua thêm thịt và rau. Đang suy nghĩ, Trần Thanh chợt cảm thấy có cái gì đập mạnh lên đầu mình, trước mắt chợt tối sầm.

Trước khi bất tỉnh, Trần Thanh cảm thán: “May mà có đội mũ bảo hiểm”.

Lúc mở mắt ra, Trần Thanh đang ở bệnh viện. Bác sĩ nói cậu đang chạy xe thì bất tỉnh, được người dân tốt bụng đưa vào bệnh viện. Mặc cậu nói rằng lý do mình bất tỉnh là do bị đập đầu, bác sĩ sau khi kiểm tra nói rằng đầu cậu không có vấn đề gì cả, cậu nên lo cho tay chân mình vì té xe mà trầy xước kìa.

Nói không lại bác sĩ. Trần Thanh bèn nhận mệnh, móc túi ra thanh toán tiền thuốc. Trong bụng không quên mắng cái kẻ ác độc đập đầu cậu xong mà không chịu trả tiền.

Gọi điện thoại xin nghỉ phép một ngày, Trần Thanh buồn bã nằm trên giường. Tay phải cứ luồn vào tóc mà chà chà da đầu chỗ bị đập. Dù bác sĩ nói rằng đầu mình không có vấn đề gì, Trần Thanh vẫn cứ thấy lo lo. Tay phải vô tình chạm phải một vật nhỏ cứng cứng. Trần Thanh theo bản năng cố gỡ vật cứng đó ra khỏi da đầu, cơn rát chứng tỏ da đầu xước chảy máu, hình ảnh trước mắt cậu vặn vẹo.
顶: 7791踩: 532