Ta muốn về đây miền gió cát Biển quê hương ánh nắng chan hoà Chiều duyên hàng dương đón gió Đêm nằm nghe sóng thở vang xa Mũi Dinh ngắm nhìn ra biển lớn Vẫn còn đây vẻ đẹp hoang sơ Ngọn hải đăng đứng canh trời đất Bãi cát vàng như thực như mơ Chiều Tuy Phong gió ngàn dạo biển Hoa bằng lăng tím nở mênh mông Về Cổ Thạch lung linh màu sắc Đá lô nhô ngàn phiến rêu phong Trời Liên Hương sáng nay gió nhẹ Khúc giao mùa biển lặng sóng êm Đảo Hòn Câu một màu biêng biếc Nắng lên rồi nhẹ vuốt má em Đây bãi Trước,ùLaoCâty le bong 88Mũi Tàu, bãi Nhất Bãi Rùa phơi cát trắng yên lành Bãi Ăn Cướp ngày xưa hải tặc Thời dọc ngang cướp biển hoành hành Chim nhạn biển bốn mùa tung cánh Chim én bay rợp cả trời ta Hải âu đón bình minh chao liệng Ngắm hòn chim chóp đỉnh trắng ngà
Bờ cát mịn xen trong ghềnh đá Vích đến mùa đẻ trứng về đây Tôm hùm biển giương càng bắt ốc Rạn san hô sao biển từng bầy
Ghềnh Tiên Sa* đường vào hang Yến Cảnh mây trần đảo vắng hoang sơ Cây thân bụi trỗ đầy hoa dại Bãi Tắm Tiên bên cạnh đợi chờ Hang ba Hòn hoá công cắc cớ Hang tình yêu quân tử gùn ghè Khe sung sướng đường vô cảnh giới Nhắn nhe toan sự ấy lăm le
Sài thành ơi dáng Kiều hoa lệ Em về đây hoà với thiên nhiên Nơi đảo vắng nghe lòng thanh tịnh Trầm mặc không gian bỏ ưu phiền
Tôi gặp em đảo Câu hoang vắng Em hồn nhiên đón gió rong chơi Mùi cỏ dại thoảng hương con gái Nắm tay em hồn tôi chơi vơi
Nắng và gió nghe lời biển hát Cánh hoa rừng tôi hái tặng em Em bẽn lẽn cười duyên đón nhận Xao xuyến hồn tôi nhẹ mây mềm
Tình đã chớm lòng tôi say đắm Ngọt ngào trong ánh mắt vấn vương Biển đang hát bài ca bay bổng Sỏi đá ngàn năm biết yêu thương
Mênh mông biển cả trùng khơi Trời xanh mây trắng chân trời Tuy Phong Nhấp nhô sóng nước bềnh bồng Hòn Câu xinh đẹp đứng trông đất trời Gặp em hồn bỗng chơi vơi Ta về đảo vắng xây đời tự do.
Trương Hòa Bình
Núi đôi Cô TiênĐứng trước vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước, tác giả đã viết lên những câu thơ trữ tình.