Bâng khuâng trời đất tháng Ba Tháng Ba mây thắm xanh ngời Tháng Ba tìm về thơ ngây! Tháng Ba khẽ bước chùng chình Tháng Ba lòng bỗng ngẩn ngơ Nguyễn Minh Thuận
Hương xuân còn đọng là đà nẻo quê!
Cánh diều vi vút triền đê
Ngỡ đàn én lượn say mê giữa trời
Lung linh vạt nắng nhẹ rơi xuống thềm
Ai ngồi chắp vá nỗi niềm?ÂNGKHUÂNGTHÁkeo. nha. cai
Cho ngày lại nhớ nhiều thêm một ngày...
Nghe mùi rơm rạ thoảng bay trong chiều
Một thời dáng mẹ liêu xiêu
Đôi tay gầy guộc chắt chiu nghĩa tình
Nhớ xưa mẹ hát ru mình mỗi đêm
Tay mẹ tựa chiếc gối mềm
Nâng niu giấc ngủ êm đềm ngày thơ!
Nhìn làn tóc mẹ phất phơ bạc màu
Thanh xuân gửi lại nơi đâu?
Để con ngơ ngẩn giọt sầu vương mi.