- “Tuổi thơ của con tôi luôn sống trong lo âu và thấp thỏm chẳng biết tương lai sẽ đi về đâu. 11 tuổi đầu nhưng tới 9 năm đeo bệnh và phải sống chung với bệnh viện. Cháu đã bị cắt bỏ một quả thận và vẫn đang tiếp tục đi trên con đường gian truân. Đó là một quãng thời gian dài vô tận không gì có thể sánh nổi. Gia đình tôi đã quá kiệt sức,ươngcậubénămchốngchọibệnhungthưjamaica ở châu nào chẳng biết ngày mai sẽ ra sao”, chị Phạm Thị Lam bùi ngùi chia sẻ.
Cảm ơn những người tốt đã cho tôi cơ hội sống